MẸ VỚI QUÊ TA
Thơ: Phạm Thanh Chương
Chuyển thể: Khánh An
THƠ
Có những lúc con không về được
Làm sao con biết mẹ nghĩ gì
: Nhưng có lẽ những chiều vắng ấy
Chắc mẹ buồn… như lúc con đi !
Một đời mẹ hiền như hoa cỏ, như đám mây lặng lẽ sau…
VỌNG CỔ
Câu 1/ - …. nhà. Như ruộng lúa bờ ao bụi chuối nương cà… Đôi bàn chân đất, xanh áo vá, từ buổi ban đầu mẹ mới gặp cha. Con nhớ quá hương đồng gió nội, tiếng sáo chiều, ánh lửa đêm mưa. Mẹ bao dung như chuyện ngày xưa, tìm miếng vải thật vừa vá cho con tấm áo.
LÝ TRĂNG SOI
Con thầm mong ngày xưa đó với bây giờ
Mãi còn trong con giấc mơ êm đềm
Me ru con những đêm mưa buồn
Câu 2/ - Con vẫn mong có một ngày về lại, mảnh vườn xưa chắc hôm nay cỏ úa thêm nhiều… Thương mẹ như cánh cò lặn lội ven sông đồng vắng nương chiều. Con lớn lên mẹ dài thêm nỗi nhớ, sông quê đôi bờ con nước hững hờ trôi. Mùi cỏ dại, từ thời xưa yêu dấu,mười năm xa thời thơ ấu, mẹ ơi! Tiếng gà trưa…võng đưa…ơi à, lời thiết tha…theo mãi…một đời con.
THƠ
Có những lúc con không về được
Làm sao con biết mẹ nghĩ gì
: Nhưng có lẽ những chiều vắng ấy
Chắc mẹ buồn… như lúc con đi !
Câu 15/ - Tiếng võng trưa kẽo kẹt trơ vơ hắt hiu như đời mẹ, như tháng ngày quạnh quẽ đơn côi da diết nỗi mong chờ. Mẹ với sông quê ngày đêm thương nhớ đứa con khờ…Giàn mướp xưa bây giờ không thấy nữa ! Sân vắng trời chiều nơi mẹ nấu bửa cơm rau .
Mẹ với quê…vùng đất thiêng nơi chôn nhao cắt rún
Chắt chiu từng hạt lúa củ khoai
Dù xa cách chẳng lạt phai
Quê hương với mẹ đêm ngày trong con